trắng trợn táo bạo
Nguyễn Thị Liên tức Liên "tròn" sinh năm Dần (1974) trong khung cảnh ấy của ngõ Chợ và lớn lên trong một gia đình thuộc dạng có số má. Liên có tới 3 người anh nhưng có thời gian đến ngót chục năm, đón giao thừa không bao giờ đủ các thành viên. Là vì các ông anh cứ thay phiên nhau ra tù vào tội, người này vừa mãn hạn, người kia lại phải đi trả án.
Sungmin (Super Junior), tin tức hình ảnh mới nhất luôn được cập nhật liên tục, chủ đề sungmin (super junior) : Loạt khoảnh khắc Heechul "khóa môi" thành viên Super Junior góp phần khiến nam idol dính tin đồn đồng tính trong một thời gian dài. - Tin tức, hinh anh, video moi Sungmin (Super Junior) tại Kenh14.vn
Mối Tình Dang Dở - Tập 12 | Xã Hội Đen Ám Sát Nhà Đại Tá Na Win Một Cách Táo Bạo Trắng TrợnTổng Hợp Các Phim Hay Khác: Mối Tình Dang Dở: 2MXH
Chương 1386: Trắng trợn tàn sát (2) /1924. Chương Sau Chương Tiếp. Ngăn ngắn mấy hô hấp, liền có mười mấy tên cường giả Úy Trì gia cùng Chu gia, vẫn lạc ở trên tay hắn. Tình cảnh này, để tất cả mọi người đều trong lòng kinh hoàng, ngơ ngác biến sắc. - Giết, giết hắn.
(Dân trí) - Những kẻ mang súng, trùm mặt chiều qua đã tiến hành một vụ cướp táo bạo một viện bảo tàng tại thành phố Nice của Pháp. 4 bức tranh quí giá đã bị mất, trong đó có hai bức của Bruegels, một của Sisley và một của Monet. Khoảng 4 hoặc 5 người đàn ông đã tiến vào bảo tàng Beaux-Arts Jules Cheret ở trung tâm Nice vào chiều chủ nhật vừa qua.
Lieu De Rencontre Dans Le Jura. Trợ lý Trần cảm thấy đã tới lúc mình nhìn mặt đoán ý, mở miệng nói “Bọn họ bị người phụ trách từ chối rồi đuổi đi, sau đó Lâm tiểu thư cũng đi luôn.”“Cô ấy tức giận sao?”“Theo người phụ trách nói là không có, nhưng hình như tâm trạng không tốt lắm, chắc cũng bị ảnh hưởng một chút.”Tay Lục Yến Lâm gõ lên bàn một anh không nói gì, trợ lý Trần vẫn có thể cảm giác được hình như có gì đó không ổn “Ông chủ, cần xử lý không?”“Tạm thời không cần.” Lục Yến Lâm chỉ nói bốn Sơ Huỳnh không phải loại người sẽ tự nhiên làm hại người khác, cô có thù tất báo, như vậy nỗi tức giận của cô mới có thể thoải mái hơn, nếu chen ngang thì không tốt cô hạ hỏa xong, anh bổ khuyết thêm cũng không tưởng này dạo một vòng trong đầu Lục Yến Lâm, chớp mắt đã được xác định, khóe môi anh giơ lên lại hạ xuống, mở văn kiện muốn làm việc thật một lát, lúc trợ lý Trần cho rằng mọi chuyện sắp kết thúc, tính rời khỏi văn phòng, lại nghe được tiếng của ông chủ “Những thứ cô ấy thích đều đưa qua hết đi. ” ~.~.~.~.~.~.~.~Sau khi về nhà, Kiều Quả lấy thư mời từ công ty, tuy trên mặt ghi tên là Moon, nhưng thật ra nhà thiết kế là người trong Sơ Huỳnh mở thư mời ra “Ngày mai sao?”Kiều Quả nói “Đúng vậy, để tôi thông báo với bên kia một tiếng.”Nguyên bản là không có gửi thư trả lời, chắc họ cho rằng không có gì là không có khả năng, bây giờ thông báo một chút, để tránh xuất hiện những sai lầm không cần Sơ Huỳnh cảm thấy cô trợ lý này đúng là rất hợp ý biết Lâm Tồn đào được ở đâu, tuy trẻ tuổi nhưng năng lực làm việc rất tốt, hơn nữa trí nhớ cũng cực kì xuất qua Trần Thanh Vân kia đeo một chiếc kính râm cỡ lớn, Kiều Quả còn có thể nhận ra, loại người mẫu nhỏ không biết tên cũng có thể nói ra lý lịch, có thể thấy được trí nhớ đỉnh cao của cô hôm sau, Kiều Quả lái xe đưa cô catwalk đã bố trí xong, lộng lẫy xa hoa, rất phù hợp với chủ đề rừng rậm, Lâm Sơ Huỳnh cũng nể tình mà mặc một bộ váy dài màu xanh thiết kế chờ ở cửa, nhìn thấy cô tới, hai mắt sáng lên “Lâm tiểu thư, tôi còn tưởng cô không thể tới được, không ngờ có thể có được vinh hạnh này, chỗ ngồi của cô tôi đã an bài xong rồi, tuyệt đối là vị trí tốt nhất.”Khóe môi Lâm Sơ Huỳnh nâng lên một chút, nụ cười hoàn mĩ “Cảm ơn, tôi rất thích chủ đề này.”Cô đối với mấy chuyện xã giao đã vô cùng thuần thục, là một tiểu thư danh viện, tố chất là thứ không thể thiếu thiết kế nghe vậy càng cười to hơn, ánh mắt không tự chủ được nhìn lễ phục hôm nay của Lâm Sơ Huỳnh, trong lòng cảm còn đẹp hơn người mẫu gấp trăm lần!Lễ phục này chắc là định chế riêng, không ngờ lại phù hợp với chủ đề của hắn như vậy, lời đồn Lâm đại tiểu thư thích xem thời trang quả nhiên là không sai, chỉ một buổi diễn bình thường cũng nghiêm túc đến thật là Lâm Sơ Huỳnh chỉ tùy tay chọn mà giữ quần áo của cô mỗi màu sắc có hơn ngàn bộ lễ phục, từ hàng hiệu đến nhãn hàng định chế tư nhân, hơn nữa cô còn tự đi mua sắm, không thể nào đếm xuể được.“Chắc giờ ông đang bận lắm, tôi muốn tùy ý xem một chút.” Lâm Sơ Huỳnh gật đầu với nhà thiết kế, ôn nhu mở miệng.“Được, nếu có chuyện gì, lúc nào cũng có thể tới tìm tôi.” nhà thiết kế kích động, mặt đầy hưng phấn rời đài dưới sàn diễn còn chưa ngồi đầy trước có thể nhìn thấy nhân viên công tác tới tới lui lui, Kiều Quả thấy ánh mắt Lâm Sơ Huỳnh hướng vào một cánh cửa nhỏ, nói “Đó chắc là phòng hóa trang của người mẫu.”Lâm Sơ Huỳnh rất có hứng thú “Đi xem thử.”Thật ra cũng không thể xem như một phòng hóa trang được, chỉ là một không gian nhỏ sau sàn diễn, số người mẫu nổi tiếng ở đây chỉ có lác đác mấy người, còn lại đều là những người mẫu bình mười người mẫu nhỏ chen chúc bên trong, nghe thấy có người mở cửa cũng không quay đầu lại, chỉ chờ bóng dáng người đó phản chiếu trong gương, không nhịn được mà đưa mắt này là ai vậy?Là người mẫu mới tới sao?Đúng lúc Trần Thanh Vân vừa từ trong phòng bước ra, kêu lên “Chuyện viên trang điểm đâu, mau lại đây bổ trang cho tôi….”Giọng cô ta đột nhiên im mắt Trần Thanh Vân sáng quắt mà nhìn người phụ nữ đứng cạnh cửa, chắc chắn mười phần là người bản thân nhìn thấy hôm qua ở trung tâm thương mại, cô ta nhìn lễ phục và trang sức của đối phương, vậy mà còn muốn cao cấp hơn cô ta, là người mẫu vedette ư?Không phải, trên danh sách không có Sơ Huỳnh đưa mắt nhìn lại, hôm nay Trần Thanh Vân mặc trang phục trình diễn, có chút khoa trương, không phổ biến lắm, kiểu tóc cũng rất phức sàn diễn thì không có gì, nhưng bây giờ nhìn dưới sàn diễn mới thấy rất kì nhân viên công tác đỏ mặt qua đây, cầm điện thoại mắt sáng lên “Xin hỏi tôi có thể chụp ảnh cùng cô không?”Lâm Sơ Huỳnh còn chưa trả lời, Trần Thanh Vân đã gấp không chờ được mà giành mở miệng trước “Cô ở đây là để làm việc, quan tâm một người ngoài làm gì?”Nhân viên công tác rất rụt rè “Nhưng mà….”“Nhưng nhị cái gì?” Trần Thanh Vân nâng cằm, lộ ra biểu cảm khinh thường “Trên danh sách căn bản là không có người này, không phải là có người đi cửa sau nhét người vào phút chót chứ. ”Lâm Sơ Huỳnh nhướng nghe được câu trả lời, hơi thở Trần Tuyết Vân nhanh phục xanh lục vẫn luôn rất đẹp, rất có tiên khí, tuy chủ đề hôm nay là rừng rậm, nhưng phần lớn thiết kế đều không theo phong cách như vậy, người phụ nữ trước mặt này, bốn chữ vừa mặn mà vừa ngọt ngào đích thực là dành riêng cho cô.“Nhân viên công tác sao lại làm việc như vậy, còn không mau lại đây, nếu lúc đó gây ra sai lầm gì thì cô ăn liền không hết gói đem đi.” Trần Thanh Vân nhíu mày quát lượng không lớn không nhỏ, đủ để người khác nghe nhân viên liên tục xin lỗi Lâm Sơ Sơ Huỳnh hơi mỉm cười, khẽ nâng cằm, nhẹ nhàng bâng quơ nói “Cô mau đi đi, chuẩn bị cho vị người mẫu này tốt một chút.”Trần Thanh Vân trợn độ vênh mặt hất hàm sai khiến này là tưởng mình là bà chủ ở đây sao?Lâm Sơ Huỳnh cũng không muốn nói nhảm nhiều, cong cong môi, cười thâm sâu một cái, đi khỏi nơi này, thân hình yểu điệu.>......
Trọn bộ Trắng Trợn Táo Bạo Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Trắng Trợn Táo Bạo Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyen full bo Trắng Trợn Táo Bạo của tác giả Khương Chi Ngư rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Đô Thị này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. – Lâm Sơ Huỳnh trong giới giải trí được công nhận là vừa có tiền vừa có sắc, minh diễm đường hoàng, bối cảnh mê hoặc. Bỗng nhiên một ngày cô bị phơi ra đã kết hôn, dưới góc ảnh chụp lộ ra một nhẫn cưới xa hoa. Cư dân mạng sôi nổi xuất động, muốn đào ra cho bằng được ông chồng thần bí của cô. Cho đến khi Lâm Sơ Huỳnh giải đáp trên tiết mục giải trí của công ty nhà mình. Trong tiết mục có một quyền trợ giúp, cho phép khách mời xin giúp đỡ bên ngoài, cô gọi cho một người được lưu tên là Ông xã. Cuộc gọi được kết nối, thanh âm người đàn ông trầm thấp — “Quần áo hồi sáng em không tìm được ở bên cạnh áo sơ mi của anh.” “Còn nữa, đừng hòng ly hôn.” Khán giả??? Khán giả Cái giọng nói này sao lại giống y chang vị tổng tài trong tin tức kinh tế tài chính ba tôi hay xem vậy hả? Doc truyen trang tron tao bao lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Trắng Trợn Táo Bạo full, chương 1, chương cuối. Trắng Trợn Táo Bạo wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Trắng Trợn Táo Bạo review, Trắng Trợn Táo Bạo Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Trắng Trợn Táo Bạo Danh sách chương Trắng Trợn Táo Bạo Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Ở riêng? Lâm Sơ Huỳnh sao có thể dễ dàng bị uy hiếp như vậy chứ, hơn nữa cô kết hôn không phải để ở riêng. “Không có mà.” Lâm Sơ Huỳnh vô tội mở miệng “Em chỉ quên xíu thôi.” Biểu tình Lục Yến Lâm phức tạp, nói “Vậy thì tốt, anh cũng không muốn không bao lâu sau sẽ truyền ra tin đồn hôn nhân chúng ta không hạnh phúc.” Lâm Sơ Huỳnh hừ một tiếng “Cho dù có truyền cũng không có chuyện truyền từ chỗ em.” Cô có vô số biện pháp duy trì mặt ngoài. Đại khái cô là một danh viện được dạy dỗ kĩ lưỡng, lại có khuôn mặt xinh đẹp, hơn nữa còn có một đống chị em danh viện plastic, tuyệt đối không có khả năng để người khác chê cười. Đương nhiên Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy Lục Yến Lâm sẽ không tới mức như thế đâu. Lâm Sơ Huỳnh nhớ tới cái gì, nói “Đồ đạc của em sau khi dọn vào vẫn chưa sửa sang lại nữa, không biết có bị bỏ sót gì không.” “Không vội.” Lục Yến Lâm nhàn nhạt nói. “Đâu phải đồ của anh, anh đương nhiên không vội.” Lâm Sơ Huỳnh thuận miệng nói một câu, đàn ông toàn như thế. “Cho nên em định dùng thời gian đêm nay để sắp xếp lại?” Lục Yến Lâm lại nhìn cô, nhẹ nhàng híp híp mắt. Giống như nếu cô trả lời phải, giây tiếp theo sẽ nhận được một tiếng hừ lạnh vậy. Lâm Sơ Huỳnh lạnh sống lưng, lại không cam lòng yếu thế “Hôm nay em mệt tới vậy, đương nhiên sẽ không sắp xếp ngay, em cũng không siêng tới mức đó.” Cô tạm dừng một chút, bổ sung tiếp “Tính ra thì hôm nay là ngày đầu tiên kết hôn, rất quan trọng nha, không phải chú hai cho rằng như vậy hả?” Lâm Sơ Huỳnh vẫn kêu theo thói quen. Cô bất giác sẽ kêu ra. Nhìn bộ dạng cô tựa hồ không phát hiện gì, Lục Yến Lâm nhịn không được thở dài trong lòng, chỉ nhẹ giọng “Ừm.” Lãnh đạm vậy à? Lâm Sơ Huỳnh lại chửi thầm tên cẩu nam nhân này một lần. Cô xoay chuyển tròng mắt, ho khan một tiếng “Nếu chú hai không muốn nói, buổi tối nên đi ngủ sớm chút, vậy mới tốt cho cơ thể.” Trợ lý Trần ngồi phía trước dựng lỗ tai lên nghe. “Lục phu nhân.” Lục Yến Lâm lại gọi như thế. Lâm Sơ Huỳnh còn chưa thích ứng được thân phận mới này, nhưng một giây sau vẫn phản ứng lại “Sao vậy?” Lục Yến Lâm chậm rãi lên tiếng “Anh vẫn luôn rất tốt.” Anh nói rất đơn giản, Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy anh đang ám chỉ gì đó, cũng có thể do đầu óc cô quá đen tối, nghĩ cái gì liền nghe ra cái đó. Cô trợn to mắt “Em biết.” Lục Yến Lâm nói “Em biết thì tốt.” Lâm Sơ Huỳnh nhấp môi, cảm thấy anh đang làm khó cô. Xe chạy hồi lâu, rốt cuộc cũng tới Hoa Đình Thủy Ngạn. Đây là khu biệt thự xa hoa do Hoa Thịnh khai phá, khoảng cách giữa mỗi căn biệt thự rất lớn, căn bản không dính dán gì với nhau, nhà cưới của hai người họ là căn tốt nhất, non sông tươi đẹp bao quanh, cần cái gì có cái đó. Bĩnh tĩnh mà xem xét, Lâm Sơ Huỳnh cực kì thích nơi này. Lúc gần xuống xe, cô có hơi khẩn trương. Hẳn là đối với cuộc sống trong tương lai, Lâm Sơ Huỳnh nhìn bóng cây ngoài cửa sổ, từng trận hương hoa thổi vào sợi tóc trên mặt rồi tới sau tai. Cô đang khẩn trương gì chứ. Lâm Sơ Huỳnh nghĩ vậy, quay đầu nhìn Lục Yến Lâm. Đúng lúc Lục Yến Lâm cũng nhìn qua, cách vài giây mới nói “Nếu em không tin, có thể tới chỗ bác sĩ Chu lấy kết quả kiểm tra sức khỏe của anh.” “...” Bác sĩ Chu là bác sĩ gia đình của Lục gia, lúc trước Lâm Sơ Huỳnh đã gặp qua rất nhiều lần, còn bị Lục Nghiêu lôi kéo cùng kiểm tra một lần nữa. Lâm Sơ Huỳnh thầm nghĩ người đàn ông này thật quá nhỏ mọn. Việc này mà cũng nhớ. *.* *.* *.* *.* *.* *.* *.* Vừa mở cửa ra, Lâm Sơ Huỳnh liền bắt đầu đánh giá. Nói là dựa theo sở thích của cô, nhưng trên thực tế căn biệt thự này đã trang hoàng xong từ lâu, nếu không họ cũng không thể dọn vào, phải chờ mấy tháng sau mới được. Chỉ là sau đó mua đồ lại dựa theo sở thích của cô, gồm phòng tắm và cải tạo lại phòng giữ quần áo, về những mặt khác Lâm Sơ Huỳnh cũng không quá chấp nhặt. Nhưng phòng tắm với phòng giữ quần áo, tuyệt đối là chỗ quan trọng nhất. Lâm Sơ Huỳnh rất thích tắm, đối với cô mà nói đây là thời gian để hưởng thụ, bằng không nhà cô cũng không làm phòng tắm tinh xảo tới vậy. Còn về phòng giữ quần áo, đó chính là thứ không thể thiếu của phụ nữ. Lâm Sơ Huỳnh có rất nhiều quần áo, giày dép và túi xách nên cũng không dọn hết qua đây, chỉ đem những thứ thường dùng tới, còn một nửa để ở nhà. Phải mau chóng chuyển hết qua mới được. Lâm Sơ Huỳnh rất ra dáng nữ chủ nhân xem xét toàn bộ biệt thự, sau đó đi xuống lầu, nhìn thấy Lục Yến Lâm đang ở dưới lầu uống trà. Cô đi qua nói “Phòng tắm rất đẹp, cái gương kia nhìn khá giống đồ cổ, thật hay giả vậy anh?” Nói ra thì hơi ngại, nhưng Lâm Sơ Huỳnh thích sau khi tắm rửa xong thưởng thức cơ thể mình một chút, nên phòng tắm kia của cô có cái gương rất lớn. Không ngờ nơi này cũng có. “Thật.” Lục Yến Lâm gật đầu, giới thiệu với cô “Đấu giá được ở hội đấu giá Sotheby’s năm nay.” Lâm Sơ Huỳnh không có hứng thú gì với mấy hội đấu giá đó, nhưng cũng nghe nói có một cái gương được ra giá rất cao, không nghĩ tới là bị anh mua lại. Lục Yến Lâm làm như vô tình hỏi “Em rất thích gương?” Anh chạm nhẹ ngón tay vào tách trà đang cầm, nếu trợ lý Trần ở đây sẽ hiểu ngay lập tức, ông chủ nhà mình rất coi trọng vấn đề này. “Anh không soi gương à?” Lâm Sơ Huỳnh hỏi lại. Đương nhiên cô sẽ không nói, bản thân sau khi tắm xong sẽ soi gương, nói như thế vẫn cảm thấy ngại ngại, nhất là nói với anh. Hơn nữa chuyện này có gì tốt mà hỏi. “Vậy chính là, em thích.” Lục Yến Lâm đưa ra kết luận giúp cô. “Thích thì sao?” Lâm Sơ Huỳnh không hiểu anh rối rắm đáp án này làm gì, cô có chút thoải mái hào phóng thừa nhận “Người đẹp đều thích soi gương.” Ánh mắt Lục Yến Lâm đặt trên mặt cô. Điểm này anh đồng ý. Lâm Sơ Huỳnh lớn lên rất xinh đẹp, mỹ nhân đẹp từ cốt cách, nhưng mỹ cảm phát ra từ trong xương cốt cô cộng với vẻ ngoài lại càng tăng thêm vẻ đẹp, không mâu thuẫn lẫn nhau. Ngắm mỹ nhân dưới đèn, giống như lúc này vậy. Lâm Sơ Huỳnh chống mặt, khuỷu tay đặt trên bàn, bàn tay nhỏ nhắn đặt trong bàn tay lớn của anh, nổi bật đến hờn dỗi. Đặc biệt là thời điểm nói chuyện phiếm với anh. Lục Yến Lâm dường như nhớ tới cái gì, nói “Đúng rồi, em có mười mấy cái thùng giấy đặt ở phòng ngủ phụ, chưa mở ra.” Mười mấy thùng? Lâm Sơ Huỳnh nghi hoặc một chút, cô có thứ gì mà đựng tới mười mấy thùng? “Em muốn đi tắm trước không?” Lục Yến Lâm hỏi. “Không cần đâu.” Lâm Sơ Huỳnh không nghĩ ngợi liền từ chối, “Nhưng…..” “Em muốn cùng nhau, hửm?” Lục Yến Lâm bỗng mở miệng bên tai cô. Giống như một viên đá rơi xuống hồ, làm nổi lên vô số bọt nước. Lâm Sơ Huỳnh cười rộ lên với anh “Chú hai, anh nghĩ nhiều rồi.” Người đàn ông mới nãy còn đang nhàn nhã uống trà hơi nghiêng đầu, đứng dậy, trầm thấp lên tiếng “Anh đi tắm.” Lâm Sơ Huỳnh nhìn anh rời đi. Tuy chỉ là hai chữ đi tắmđơn giản, cô lại có chút tâm viên ý mãn. Lâm Sơ Huỳnh aizz một tiếng, chạy lên phòng ngủ phụ trên lầu, nói mười mấy thùng cũng không quá, đặt đầy bên trong. Cô mở cái gần nhất ra. Sau đó mới thấy rõ……. toàn bộ đều là tạp chí. Lần trước điện thoại đặt một nghìn cuốn giao qua đây, đoạn thời gian đó đúng lúc cô chưa về, nên vẫn chưa mở ra, có hơi quên mất. Lâm Sơ Huỳnh lấy ra một quyển, trên trang bìa là ảnh Lục Yến Lâm. Cho dù thấy người thật, cô cũng cảm thấy ảnh chụp này chụp rất đẹp, vạt áo người đàn ông thẳng thớm, bình tĩnh tự tin, thành thục giàu sức mê hoặc. Nhẫn đính hôn khiến truyền thông nháo nhào cũng ở trên. Lúc trước nhẫn đính hôn này là do hai nhà chọn, tự nhiên sẽ không đơn giản, đây cũng là một nguyên nhân khiến quần chúng kích động tới thế. Lâm Sơ Huỳnh duỗi tay so, nhẫn đính hôn trên ngón tay tinh tế đã bị thay đổi, biến thành nhẫn cưới chân chính. Ánh đèn chiếu lên, lỗng lẫy chói sáng. ^O^ ^O^ ^O^ ^O^ ^O^ ^O^ ^O^ Lâm Sơ Huỳnh cầm một quyển tập chí trở về phòng. Phòng ngủ chính rất lớn, có ban công, đi ra là có thể trực tiếp nhìn xuống bể bơi, ra xa một chút còn có thể nhìn đến lưng chừng núi và hồ nưới ẩn dưới chân núi. Cách âm phòng tắm rất tốt. Lâm Sơ Huỳnh nhàm chán lướt lướt điện thoại, bạn bè trong giới đều ngập trong vàng son, chưa ai biết hôm nay cô kết hôn. À vẫn có một người. [ Lục Nghiêu Tôi còn sống, may quá! May quá! ] Cháu trai lớn, con đăng trên vòng bạn bè mà chưa chặn thím kìa. Lâm Sơ Huỳnh không nhịn được cười. Hơn mười phút trước tự nhiên đăng một bài viết không đầu không đuôi, dưới bình luận người nào cũng hỏi “Lục thiếu bị tai nạn xe hả?”, “Sao vậy?”. Bạn chung trong vòng bạn bè của hai người không ít, nói vậy là ngoại trừ những người này còn có rất nhiều người hỏi anh ta bị gì. Lục Nghiêu không trả lời cái nào. Bây giờ anh ta đang bận ngồi trong phòng mình than ngắn thở dài, chỉ cảm thấy tương lai thật mịt mù, về sau gặp Lâm Sơ Huỳnh chỉ có thể gọi thím hai… Nhưng cái này vẫn chưa phải trọng điểm đâu. Trọng điểm là! Anh ta đã từng mắng Lâm Sơ Huỳnh trước mặt chú hai không dưới một lần! Đây là dám ở trước mặt ông xã mà mắng bà xã người ta còn gì? Lâm Sơ Huỳnh bình luận một biểu cảm. Cô ném di động, nằm trên giường nghĩ loạn. Từ sau chuyện ở Paris, cô và Lục Yến Lâm căn bản chưa quá thân mật, cách mấy tháng trời, nói không khẩn trương là không thể nào. Dù sao thì chuyện lúc trước cũng chỉ là ngoài ý muốn. Chẳng qua tính cách Lâm Sơ Huỳnh như thế, thở ra một hơi, có chút bất chấp tất cả, dứt khoát đi vào phòng giữ quần áo, lấy đồ ngủ của mình ra. Phòng giữ quần áo này được thiết kế bên ngoài vào được, phòng ngủ cũng có thể vào, có một cửa thông với phòng ngủ chính. Lâm Sơ Huỳnh đang chọn xem đêm nay mặc gì thì có âm thanh truyền ra từ phòng tắm, cô chạy nhanh về phòng, lần nữa dựa vào đầu giường. Một giây trước khi Lục Yến Lâm ra tới, cầm tạp chí lên tay. Quá hoàn hảo. Lục Yến Lâm không nhanh không chậm bước ra khỏi phòng tắm, đi đến gần, tầm mắt dừng trên tạp chí trên tay cô, hiện ra một tia hứng thú. “Anh tưởng em sẽ uống rượu.” Anh nâng nâng cằm hướng vào chai rượu vang đỏ đặt ở kia. Lâm Sơ Huỳnh ngẩng đầu “Một mình em uống không thú vị.” Lục Yến Lâm gật đầu “Cũng phải.” Lâm Sơ Huỳnh nhìn anh qua bên kia rót rượu, nghĩ thầm hình như sai sai chỗ nào rồi, lúc nãy có phải Lục Yến Lâm nhìn cô tới mấy lần không? Cô cúi đầu mắng thầm, chuẩn bị đi tắm. Sau đó nhìn đến cuốn tạp chí trong tay mình. Muốn ngất luôn cho rồi. “...” Trách không được hồi nãy Lục Yến Lâm vẫn luôn nhìn chỗ này, thì ra là trông thấy tạp chí trong tay cô, mặt Lâm Sơ Huỳnh đỏ lên. Cô nên cảm thấy may mắn vì Lục Yến Lâm không trêu chọc ư? Chóp mũi Lâm Sơ Huỳnh nhăn lại, đi chân trần xuống đất, đạp lên tấm thảm mềm mại, giương cằm đi thẳng vào phòng tắm. Nhìn bóng dáng cô biến mất, Lục Yến Lâm mới tràn ra một tiếng cười khẽ. Lâm Sơ Huỳnh nằm trong phòng tắm, nghiêng về một bên hết mức có thể để nhìn sao trời, còn có gió đêm thổi vào, thổi tan suy nghĩ phức tạp trong lòng. Giữa bồn tắm đầy cánh hoa, trên mặt nước lộ ra bờ vai trắng nõn mượt mà. Lâm Sơ Huỳnh nhắm mắt dựa vào bồn tắm, có chút choáng, cô nghĩ có thể là do ban ngày quá mệt mỏi, dù ban ngày cũng không làm gì nhiều. Cô nâng cánh tay mình lên, vọc nước lên xương quai xanh. Gần đây hình như lưu hành nuôi cá trong xương quai xanh gì đó, Lâm Sơ Huỳnh nhìn nhìn xương quai xanh mình, chắc cũng có thể nuôi một con vừa vừa. >....< Sau khi từ phòng tắm đi ra đã là nửa tiếng sau. Lâm Sơ Huỳnh bọc áo tắm dài, đẩy cửa ra liền nhìn thấy Lục Yến Lâm ngồi ở chỗ kia, bên cạnh đặt một chai vang đỏ, hai cái ly đế cao. Người đàn ông mặc áo tắm dài, mỏng mỏng dày dày mà che lại, lấp ló phong cảnh bên trong, ánh đèn rọi vào mắt anh giống như khảm vào vì sao trong đêm tối. Nghe tiếng động, anh ngẩng đầu nhìn qua. Trong tay Lục Yến Lâm cầm ly rượu, màu rượu đỏ tươi trong ly lay động làm cho hình ảnh trở nên ngả ngớn hơn. Bốn mắt nhìn nhau, tim Lâm Sơ Huỳnh đập lỡ một nhịp. Cẩu nam nhân này có tới hai mặt. Lâm Sơ Huỳnh nhìn anh phẩm rượu nửa ngày, rốt cuộc nhớ tới việc chính, tối nay chính là đêm tân hôn đó, tự nhiên ngồi đó uống rượu là sao? Muốn uống phải cùng nhau uống chứ. Dáng cô lượn lờ đi đến bên người Lục Yến Lâm, trực tiếp cướp lấy ly rượu trong tay anh, ngửa đầu uống sạch rượu bên trong. “Hương vị cũng không tệ lắm.”Lâm Sơ Huỳnh đánh giá. Trên khóe môi cô bị dính một chút rượu, nổi bật đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt ấm áp sau khi tắm ửng đỏ, đẹp không gì sánh được. Lục Yến Lâm bỗng nhiên duỗi tay. Ngón tay thon dài sạch sẽ chạm vào khóe môi cô, nhẹ nhàng ấn, rất nhanh đã lau đi chút rượu kia, dính vào đầu ngón tay. Da thịt chạm nhau, độ ấm bất đồng. Mắt Lục Yến Lâm nặng nề mà nhìn. Lâm Sơ Huỳnh nhìn động tác của anh, vô cớ nhớ tới lúc ở Paris, bộ dạng say rượu lúc ấy của anh, có chút giống bây giờ. Người đàn ông ngồi trước mặt cô, cô từ trên cao nhìn xuống. Cô xoay người lấy bình rượu bên tay anh, định rót rượu cho mình, sau đó liền thấy Lục Yến Lâm cho ngón trỏ vào miệng. Động tác này, cô nhìn tới mí mắt nảy lên. Đều do Lục Yến Lâm lớn lên quá đẹp, một động tác đơn giản thôi cũng làm đến đẹp mắt như vậy, thậm chí còn câu dẫn người ta. Lục Yến Lâm biểu tình nhàn nhạt “Hương vị không tồi.” Tựa như đang đánh giá một chai rượu bình thường. Lại còn nói lời y chang cô. Bên tay vang lên tiếng nói làm Lâm Sơ Huỳnh hồi thần lại, cô dứt khoát buông ly rượu xuống “Chú hai làm vậy không được đâu.” Mặt mày cong lên có chút mê hoặc. Lâm Sơ Huỳnh trực tiếp uống bằng miệng nhỏ của chai rượu, sau đó buông chai rượu xuống, cơ hồ là không báo trước gì mà tập kích lên môi người đàn ông. Có thể quá mức đột ngột, Lục Yến Lâm cũng không đoán trước được. Ánh mắt anh đen tối thâm trầm, một tay ôm eo Lâm Sơ Huỳnh, ôm cô vào ngực mình, rượu theo răng môi hai người linh tinh trượt xuống. Lâm Sơ Huỳnh ngồi trên đùi anh, thẳng đến khi tách ra, thở phì phò, lại không khống chế được cười rộ lên, âm thanh thanh thúy êm tai.“Cho nên em mới nói anh làm bộ đứng đắn.” Nhưng mà cô rất thích loại làm bộ đứng đắn này. Lâm Sơ Huỳnh nghĩ như vậy, không tự giác dùng tay sờ sờ hầu kết Lục Yến Lâm, tâm tư vừa động, một ngụm cắn lên. Còn mang theo mùi rượu. Người đàn ông kêu lên một tiếng. Lâm Sơ Huỳnh chơi xấu căn bản chưa được mấy giây đã thấy trời đất quay cuồng rồi bị ôm lên giường, bóng người đè phía trên cô. Sườn tai có tiếng hít thở ấm nóng, lời nói ra lại vô cùng đứng đắn “Nếu không giỏi uống rượu, vậy đừng uống.” Cô uống không giỏi hồi nào? Lâm Sơ Huỳnh chưa kịp phản ứng lại, cô tính nói “Rượu ngon sao lại không uống chứ?” đã trực tiếp bị nuốt hết sạch. Hình như đang trách cô trêu chọc nữa chứ. Áo tắm vốn bao bọc lỏng lẻo, dây lưng nhẹ nhàng bị kéo ra, đột nhiên tiếp xúc với không khí, cô hơi giật mình. Lâu như vậy không gặp, Lâm Sơ Huỳnh chỉ thoáng rụt rè một lát, liền quyết định làm theo cảm giác của mình, sa vào với cảm quan. Không còn thức tỉnh được.
Lâm sơ huỳnh là giới giải trí công nhận có tiền có nhan, minh diễm đường hoàng, bối cảnh thành mê. Đột nhiên có thiên bị phơi đã kết hôn, ảnh chụp góc lộ ra một quả xa hoa nhẫn cưới. Các võng hữu sôi nổi xuất động, muốn bái xuất thần bí lão công. Thẳng đến lâm sơ huỳnh thượng nhà mình công ty một cái đáp đề tổng nghệ. Tiết mục trung có một đạo ít lưu ý tương quan đề, cho phép khách quý bên ngoài xin giúp đỡ, nàng phát cho ghi chú vì “Lão công” người. Điện thoại bị chuyển được, nam nhân thanh âm trầm thấp —— “Ngươi buổi sáng không tìm được quần áo ở ta áo sơmi bên trong.” “Còn có, đừng nghĩ ly hôn.” Khán giả??? Khán giả Thanh âm này như thế nào giống ta ba xem kinh tế tài chính trong tin tức tổng tài? . Đi công ty ngày đó, lâm sơ huỳnh khai phát sóng trực tiếp, bối cảnh từ có thượng trăm cái hàng xa xỉ quầy triển lãm biệt thự cao cấp biến thành lãnh đạm phong văn phòng. Trong lúc nhất thời, toàn thân viết “Có tiền có nhan ngươi tính cái gì” đại tiểu thư công ty phá sản đi làm trả tiền ngôn luận spam. Lâm sơ huỳnh nhoẻn miệng cười “Không có biện pháp, sinh hoạt bức bách, ta thật là hảo thảm một nữ.” Theo sau, màn ảnh vừa chuyển, chỉ thấy một cái ngồi ở bàn làm việc sau nam nhân người mặc tây trang, cấm dục kiêu căng, đỉnh mày hơi chọn “Đi làm thời gian không cần chơi di động.” Phòng phát sóng trực tiếp thiếu chút nữa băng rồi —— “Ngươi thượng không phải ban, là kim sơn.” “Thượng giá trị trăm tỷ ban, ngươi cùng ta bán thảm?” *********** ★ minh diễm có tiền đại tiểu thư x chiếm hữu dục siêu cường tổng tài ★ Weibo khương chi cá y Tag Hào môn thế giaThiên chi kiêu tửNghiệp giới tinh anhNgọt văn Từ khóa tìm kiếm Vai chính ┃ vai phụ ┃ cái khác Nguồn wikidich Truyện nào không có chương nghe xin chư vị vui lòng report để ta sửa lại nhé. Đa tạ!Trường hợp có Server 2 mà chương bị lỗi thì đạo hữu chuyển sang Server khác để nghe nhé Nhạc nền If you're reading this, Your browser does not support the audio tag. 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 05 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 06 0619
Tổng tài Hoa Thịnh –Lục Yến Lâm là người lạnh lùng nghiêm cẩn, cao ngạo cấm dục, chưa hề có tai tiếng nào, luôn luôn xuất hiện trên bản tin tài chính và kinh ở bìa tạp chí kì mới nhất lại xuất hiện một chiếc nhẫn cưới trên cùng tháng đó giới truyền thông đã không ngừng truy tìm mà vẫn không thể đưa “Lục phu nhân” –người khiến bao nhiêu phụ nữ hâm mộ ra ánh sáng.*Lâm Sơ Huỳnh của Giải trí Thiên Nghệ gây sốt với nhan sắc xinh đẹp rực rỡ, tính cách thẳng thắn quyết đoán nhưng bối cảnh của cô vẫn còn là một câu một ngày, cô bị phơi bày chuyện đã kết hôn, phần góc của bức ảnh lộ ra chiếc nhẫn cưới xa dân mạng sôi nổi hành động, quyết tìm ra người chồng thần bí đến khi cô tham gia một gameshow giải chương trình có một lưu ý nhỏ đó là cho phép khách mời xin giúp đỡ từ bên ngoài. Sau khi điện thoại của cô được kết nối, một giọng nam trầm thấp vang lên ––“Quần áo mà lúc sáng em không tìm thấy nằm lẫn trong áo sơ mi của anh.”“Còn nữa, đừng nghĩ đến chuyện ly hôn.”Cộng đồng mạng ????Cộng đồng mạng Sao giọng nói này lại giống vị tổng tài trên bản tin tài chính kinh tế mà bố tôi hay xem vậy??* Sau khi chuyện kết hôn bại lộ, Lâm Sơ Huỳnh quyết định phát trực tiếp, triển lãm căn biệt thự cao cấp với hơn trăm món đồ xa xỉ của mình, nhóm anti-fan nhào vô trào phúng cô sớm muộn gì cũng thành phú hào bị chồng bỏ hôm sau, có người phát hiện phần giới thiệu của Lâm Sơ Huỳnh trên Weibo đã được sửa lại.[ Bà chủ của công ty Giải trí Thiên Nghệ, Đại tiểu thư tập đoàn Lâm thị ]Anti-fan ...............?Lần thứ hai Lâm Sơ Huỳnh livestream, từ biệt thự cao cấp biến thành phòng làm việc đơn thời, những bình luận kiểu [Đại tiểu thư cả người đều viết “ tôi đây có tiền có sắc” phải đi làm trả nợ vì công ty bị phá sản] bị spam liên Sơ Huỳnh mỉm cười “Hết cách rồi, đều là do cuộc sống bức bách thôi, tôi thực sự là một người rất đáng thương.”Ống kính vừa chuyển, chỉ thấy một người đàn ông diện tây trang đang ngồi sau bàn làm việc, dáng vẻ nghiêm túc kiêu ngạo, đuôi lông mày khẽ nhướng “Lục phu nhân, trong thời gian làm việc không được nghịch điện thoại.”Kênh livestream suýt chút nữa sập ––––“Chỗ cô đang đứng không phải căn phòng bình thường, là núi vàng đó!”“Đứng tại căn phòng trị giá trăm tỷ, cô bán thảm* với chúng tôi??”*Ra vẻ mình đáng thương, là người bị hại.* Đại tiểu thư xinh đẹp nhiều tiền X Tổng tài với dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ.
trắng trợn táo bạo